Cuộc Sống ở Thành Phố – Hạnh Phúc như Ở Quê

Cô gái nhỏ bé nôn nao đứng sau vách kính, muốn ôm hoàng hôn, muốn hít hà hoàng hôn nhưng OT, kẹt xe, cháy nắng da, bụi bặm, ngột ngạt ngăn cô lại. Những tòa nhà chọc trời đã giấu đi hoàng hôn của cô.

Cuộc sống ở thành phố – Thanh xuân rực rỡ

Thành phố vào mùa mưa. Giờ tan làm chập choạng, thang máy kẹt kín người, 15 phút mới trống một chuyến. Cơn mưa tầm tã đổ ập những con ngõ, đèn xanh đèn đỏ thay phiên nhau chuyển màu hết 6 lượt, chiếc xe máy mới lầm lũi dịch qua ngã tư.

Sống ở phố bao nhiêu năm tay lái lụa vượt lũ, nhưng kiếp nạn cuối cùng vẫn còn đó, căn phòng trọ chào đón cô sau một ngày làm việc vất vả lênh đênh nước. Hộ chiếu, bằng đại học không biết dạt phương nào.

cuộc sống ở thành phố

Cuộc sống ở phố, làm ra nhiều, cũng không còn bao nhiêu.

Một bữa ngủ dậy thấy người nổi mẩn, cổ họng khát khô, lên Google search ra một tỉ kết quả bệnh nan y. Xin nghỉ làm, đi viện khám hết 2 củ, bác sĩ kết luận dị ứng do thay đổi thời tiết.

Một bữa khác chán cả cuộc đời rủ bạn đi shopping ăn lẩu. Túi to túi nhỏ, đồ xanh đồ đỏ mới xỏ một lần, chỉ có đau bụng là mấy hôm chưa hết.

Vòng xoáy buồn chán, xì tiền mua vui, căng thẳng tiền, vòng lặp đi lặp lại vô tận.

Nhiều đêm trăn trở trong căn phòng trọ chật hẹp. 2 giờ sáng vẫn ồn ã tiếng xe máy chạy ù qua cổng. Nhiều lần khổ sở chỉ vì một cơn ốm vặt. Mất cảm nhận với cơ thể, nghi ngờ mình có thực sự ổn không, khi xung quanh, từ không khí đến thực phẩm và cuối cùng là bản thân đang nạp đầy ô nhiễm.

Nhiều khoảng lặng lạc lối, không biết mình đang sống hay tồn tại. Hoàng hôn chưa từng rõ, bình minh lại càng không. Ngày trôi qua nhanh vèo như một cái chớp mắt.

Chẳng lẽ cứ thế mãi? Mái chèo cuộc sống ở thành phố liệu đã thực sự rơi khỏi tay người trẻ như cô?

cuộc sống ở thành phố

Theo một nghiên cứu của Đại học Cambridge, những người sống ở phố có nguy cơ mắc bệnh trầm cảm cao hơn 20%. Với các bạn trẻ đang bắt đầu xây dựng cuộc sống; công việc, tài chính, mối quan hệ chưa ổn định, cuộc sống ở thành phố lại càng không hề dễ dàng.

Cuộc sống ở thành phố – Ra đi

Đến một ngày, cuộc sống ở thành phố không còn là lựa chọn của cô nữa.

Sau nhiều luyến tiếc, khi dứt áo ra đi quay lưng nhìn lại, thành phố đã cho cô quá nhiều. Một chiếc nôi làm nền, vẽ hình cho nhiều khái niệm, mindset cuộc đời.

Một lối sống nhộn nhịp, đa dạng kiểu người, đầy màu sắc, những soulmate yêu thương ngập tràn, những cơ hội lớn nhỏ trước mắt, những va chạm nhỏ to tích luỹ, những trải nghiệm nhanh, những tiện nghi chậm…

Cuộc sống ở thành phố vẫn lung linh huyền ảo, nhiều cơ hội, nhiều niềm vui và cả nhiều thách thức. Chỉ bởi cô nhận ra, có thể lúc này cô chưa đủ năng lượng, chưa đủ để có một cuộc sống như cô từng mơ ước.

Cuộc sống ở thành phố – Nhìn lại

Trở về quê, cuộc sống gói gém trong căn phòng đơn sơ chỉ có độc chiếc gường, 1 chiếc bàn gỗ cũ trống, 1 cái ghế, còn lại là cây cối. Sau cơn mưa, mùi đất nồng bốc lên nghe như gặp lại một người thân yêu ngày thơ ấu, cả đám trốn ngủ trưa dầm mưa rồi cười vang.

Hoá ra khi ở trong căn phòng tối giản đơn sơ, cảm giác lại dễ chịu đến vậy. Ngày ở phố, căn phòng trọ vốn dĩ đã chật hẹp, nằm trong ngõ sâu thiếu ánh sáng lại luôn lỉnh kỉnh đồ đạc.

Chiếc tủ chất đầy quần áo, giày dép săn sale những lần nửa đêm chốt đơn, có cái còn chưa được bóc mác. Tranh ảnh, gấu to gấu nhỏ, bình lớn bình bé săn sale 1K rải rác khắp nơi như ăn hết oxygen của cô.

Ngày đó biết đến hai từ tối giản, nhưng chưa hề động tay để dọn dẹp, chưa từng đủ quyết tâm để có một căn phòng nhiều khoảng thở. Nếu làm khác đi, chắc chắn cuộc sống ở thành phố đã thoải mái hơn.

Ở quê, sau giờ tan làm, rong ruổi xe trên con đường dường như của riêng mình. Thênh thang hít hà, ôm ấp hoàng hôn vào lòng. Mọi mệt mỏi âu lo tan biến sạch.

Ngày ở phố, sau giờ làm là một cuộc chiến khác. Mệt nhoài vì tắc đường, lúc về đến nhà, đến năng lượng đứng bếp nấu một bữa cơm ngon cũng không còn. Ăn uống thất thường, cơm hàng cháo chợ khiến cô đau bụng khó tiêu, trào ngược dạ dày đến mất ngủ.

cuộc sống ở thành phố

Ở quê, vo rẹt ít gạo, thêm ít hạt điều, macca, nhấn nút rồi đi tắm hát ca thoả thích. Bước ra khỏi phòng tắm, căn bếp tràn mùi cơm chín thơm như mùi khu vườn của mẹ. Lẽ ra lúc sống ở phố cô nên mang hương thơm này bên mình thì không đến nỗi trầm cảm, chán nản, đau buồn kéo dài.

Ở quê không có những gánh hoa mĩ miều, những hàng hoa rực rỡ phố xá. Nhưng mớ hoa dại bên đường, những bông hoa cúc bách nhật bên bậu cửa sổ tiện tay dắt nhẹ liền nảy mầm đều toát lên niềm vui và sự xinh đẹp mãnh liệt. Cô nhớ có lần chờ đèn đỏ 160 giây, tay cô chống vào một thân cây ven đường, vỏ cây nhám xạm, khiến cô bực hậm hực cá mực với cái cây vô tội. Hẹn ngày tái ngộ, cô sẽ đến xin lỗi cái cây.

Ở quê những ngày rằm, có một mùi thơm mộc mạc rất dễ chịu.một mùi hương khiến tâm trí cô dịu lại. Hỏi ra mới biết, người Hội An xông trầm hương. Người Hội An dễ thương nói gì đó kim-mộc-thuỷ-hoả-thổ, cô không nhớ nổi, chỉ mãi miên mang hít hà hương thơm ấy. Một mùi hương gợi nhớ đến căn bếp của bà Ngoại cô. Sao lúc ở phố, cô không nghĩ ra nhỉ, cô cũng đốt nến thơm, đốt tiền xem tarot nhưng chỉ cảm thấy chật chội bí bách thêm trong căn phòng vốn đã nhỏ.

Về quê, cũng lâu rồi cô không còn thấy hứng thú với những toà nhà cao ốc, những quảng cáo biển hiệu mời gọi, rằng mua sắm là yêu thương bản thân, màu son này nâng niu, bảng mắt kia xứng đáng. Hay cô lại ngại những toà nhà cao tầng ấy sẽ bắt mất hoàng hôn của cô đi?

Về quê cô không còn ngắm mình trong gương, nhưng kì lạ âm thanh rộn ràng bên trong cô nhộn nhịp dù chỉ loay hoay ở một mình. Cô nhớ có những đêm không ngủ được, nôn nao chia tay mối tình đầu, cô đã nghe âm thanh này vào lần ấy rồi. Lẽ ra cô nên dành thời gian cho bản thân nhiều hơn, một mình nhiều hơn, loay hoay vo gạo, xào rau, một mình nhiều hơn.

Nhiều điều lẽ ra cô vẫn làm được khi sống ở phố, vậy mà về quê mới nhận ra, lỗi tại mình rồi, không tại phố. Nếu quay lại phố cô sẽ không cuồng nộ oán trách cao ốc, oán trách tắc đường, cô sẽ ra công viên vùi bàn chân mình vào đất đen đúa, ôm cái cây, vò chiếc lá vàng, lén bứt chiếc lá tươi vò nát trong đôi tay ngửi thoải thích, nằm bệt xuống đất như Hercules trở về với mẹ của chàng.

Nhiều điều nhẽ ra cô đã có thể thay đổi, về quê chiều chiều đói bụng không có gì nhai vội 2 hạt macca vậy mà qua cơn đói. Ngày xưa phật phập quẹt quẹt, shipper gọi trà sữa chị ơi hoài vẫn mệt nhoài sau giờ tan ca. Lẽ ra cô đã có thể điều chỉnh. Lẽ ra cô không cần phải trải qua những giờ căng thẳng về tới nhà chỉ muốn khóc trong lo lắng và hoảng loạn kéo dài.

Lẽ ra cô đi ngủ sớm.

Lên ra cô nên dậy sớm nấu cơm.

Lẽ ra cô nên chậm 1 chút.

Lẽ ra cô nên bình tĩnh 1 chút..

Lẽ ra lẽ ra….

Ở đâu cũng vậy thôi, cuộc sống ở phố cũng giống cuộc sống ở quê, tất cả là ở thói quen của mình mà thành.

Bài viết liên quan

Lợi Ích Tiếp Xúc Tự Nhiên Nâng Cao Trí Nhớ, Trí Tưởng Tượng &Logic

Hệ Vi Sinh Đường Ruột – Quyết Định Sức Khỏe, Thu Nhập Và Hạnh Phúc Của Bạn

Bí Quyết Làm Giàu & Ngưng Ăn Thực Phẩm Siêu Chế Biến

Phòng Viêm Phổi Trẻ Em – Khi Hà Nội Lên Top 3 Thế Giới Về Ô Nhiễm Không Khí

3 Bước Tự Làm Hạt Điều Rang Muối Ớt & Snack Healthy Công Sở

 

5/5 - (2 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tìm Kiếm
Sản Phẩm
HDSD
Chat Icon
Chat Icon